ĐÔNG Y CHỮA BỆNH PHỤ KHOA: CÓ THAI CO GIẬT
(TỪ GIẢN)
BỆNH-NGUYÊN
Đàn Bà chửa, bị phong-nhiệt của Can-kinh, Tâm kinh ủng-trệ thình-lình lăn đùng ra, bắt tình nhân sự đó gọi là bệnh Tử-Giản.
BỆNH-TRẠNG
Mắc bệnh đó, bệnh-nhân thình lình lăn đùng r a bất tỉnh, lát sau tự nhiên tỉnh dần, rồi chẳng mấy lúc, lại khỏe mạnh như người thường.
BIỆN-CHỨNG.
Bệnh thất trị, một ngày một nặng thêm, mãi đến khi sinh nở rồi, thì mới khỏi. Bệnh tuy không nguy hiểm đến tình-mạng song mắc bệnh là vô cùng khốn khổ.
PHÉP CHỮA
Bàn- bà chửa mắc bệnh đồng kinh (tư– tên cho cùng Linh-duong-giác lán (16). Nếu co giật nhiều, thì cho dùng “Câu đằng thang” (17) Nếu mắt trợn ngược, miệng há hốc, bán-thân bất loại là bị Trung-phong, nên tham-khao các môn rằng-phong trong bộ nội khoa mà chữa.
ĐIỀU-DƯỠNG
- Hết sức kiêng nóng nảy giận dữ lo ngại. Nếu nóng nảy, lo lắng thì Can-hỏa càng tăng thêm, khí-nghịch càng bốc, bệnh càng thêm nặng.
2) Kiêng ăn các thức ăn nóng nảy như thịt gà, ngan, dê, thỏ, các thức: cua bể, cá bể…
3) Uống thuốc bệnh đã đỡ nhiều rồi, thì nên nghỉ, không nên uống thuốc nhiều quá, vì dùng nhiều thuốc quá, e thường chính-khí hại đến thai.
Theo:”Đông Y thực hành Phụ khoa” của Lê Cường 1952.