Viêm gan là một loại bệnh lây nhiễm do nhiều vi rút viêm gan gây nên. Hiện nay có 5 loại viêm gan: viêm gan A, B, c, E và D.
Viêm gan loại A chủ yếu lây qua đường miệng; viêm gan siêu vi B chủ yếu lây do tiếp xúc với máu của người bị bệnh hoặc sử dụng những dụng cụ tiêm chích, kim tiêm đã nhiễm khuẩn gây ra nhưng cũng có thể do lây nhiễm qua dịch nhầy và tinh dịch. Viêm gan siêu vi B hiện là một trong những loại bệnh lây nhiễm nguy hại nhất. Thời gian nhiễm bệnh viêm gan B tương đối lâu, để hoàn toàn phục hồi ít nhất phải mất 3 – 6 tháng. Người mắc bệnh viêm gan siêu vi B có thể phát triển thành xơ gan, số ít có thể diễn biến thành ung thư gan.
Con đường lây nhiễm của viêm gan C và viêm gan B giống nhau, chủ yếu là thông qua máu, đặc biệt là do vận chuyển máu và sử dụng chế phẩm máu. Nhưng bệnh viêm gan c dễ mãn tính hóa hơn viêm gan B. Người ta thống kê, hơn nửa số người viêm gan loại c cấp tính chuyển biến thành viêm gan mãn tính, và dễ dàng phát triển thành xơ gan, cũng là một trong những yếu tố quan trọng dẫn đến bệnh ung thư gan.
Vi rút viêm gan D và viêm gan B đồng thời tồn tại, có thể làm nặng hơn tình trạng bệnh của viêm gan B. Con đường lây nhiễm của viêm gan E thông qua 3 con đường: nguồn nước, thức ăn và tiếp xúc thân mật giữa hai bên, trong đó lây nhiễm qua nguồn nước là nghiêm trọng nhất. Viêm gan E chủ yếu xuất hiện ở người trưởng thành, còn viêm gan A thì chủ yếu lây nhiễm cho trẻ em. Ngoài ra, dường như phụ nữ dễ bị nhiễm viêm gan E hơn nam giới, nếu phụ nữ có thai thì sẽ lây nhiễm cho thai nhi.
Khi bị nhiễm vi rút viêm gan cấp tính, bệnh nhân thường có những triệu chứng sau: mệt mỏi, buồn nôn, chán ăn, sốt, đau ở phần gan.. Số ít ngườixuất hiện chứng vàng da. Viêm gan mãn tính thường kèm theo những triệu chứng: chán ăn, trướng bụng, đau ở vùng gan, mệt mỏi, mỏi chi dưới…
Khi bị viêm gan loại A, các triệu chứng như lượng GPT và ALT tăng cao rõ rệt, toàn thân bất lực, da vàng… biểu hiện rõ nên cấm chỉ sinh hoạt tình dục. Vì lúc này sinh hoạt tình dục sẽ không có lợi cho quá trình hồi phục, hơn nữa lúc này tính lây nhiễm của bệnh rất cao, rất dễ lây bệnh sang cho bạn tình. Vì thế, khi bị viêm gan A nên tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, tiết kiệm thể lực, cố gắng tránh sinh hoạt tình dục.
Dịch nhầy và tinh dịch của người bệnh viêm gan B có thể lây bệnh. Trong dịch nhầy và tinh dịch của người bệnh viêm gan B người ta tìm thấy kháng nguyên bề mặt viêm gan B, như vậy qua ôm hôn và sinh hoạt tình dục cũng có thể lây nhiễm viêm gan B. Nếu ‘Vạn bất đắc dĩ” phải tiến hành sinh hoạt tình dục thì nên chú ý: không nên hôn, đồng thời nên dùng bao tránh thai chất lượng tốt, để cách ly với dịch nhầy và tinh dịch có tính lây nhiễm của người bệnh.
Viêm gan loại c, loại D, loại E trong thời kỳ phát bệnh cấp tính, triệu chứng toàn thân rõ rệt, khi đó không nên sinh hoạt tình dục.
Nữ bệnh nhân viêm gan B có thể truyền bệnh cho thai nhi thông qua cuống rốn, cho nên nếu mang thai thì nên sử dụng biện pháp để ngăn chặn lây truyền từ mẹ sang con, tốt nhất là chưa điều trị khỏi bệnh viêm gan B thì không nên mang thai. Nếu đã sinh con rồi thì không nên nuôi con bằng sữa mẹ, để tránh truyền vi rút viêm gan B qua sữa cho con. Bình thường có thể dùng hepatitis immunoglobulin, sau khi trẻ được sinh ra lập tức tiêm cho trẻ 1 mũi, sau đó trong 3 tháng, mỗi tháng lại tiêm một mũi. Còn có thể tiêm vắc xin phòng bệnh viêm gan B, sau khi trẻ ra đời lập tức tiêm một mũi, sau đó trong vòng nửa năm, mỗi tháng lại tiêm 1 mũi.
Người bệnh viêm gan mãn tính nếu bình thường thì tình trạng bệnh khá tốt, các chỉ tiêu chức năng gan bình thường, hoặc dù có khác thường nhưng không biểu hiện rõ rệt, có thể tiến hành sắp xếp hợp lý hoạt động tình dục, không nên quá lạm dụng, thời gian giao hợp cũng không nên quá dài, để bản thân không cảm thấy mệt mỏi. Thường sinh hoạt tình dục thì không ảnh hưởng tiêu cực đến chức năng gan, nhưng cũng nên có sự điều chỉnh, khống chế.
Mặt khác, người bị viêm gan và bạn tình của người bệnh nên hiểu rằng, viêm gan mãn tính và xơ gan có thể dẫn đến rối loạn nghiêm trọng hệ bài tiết, từ đó ảnh hưởng rõ rệt đến khả năng tình dục.
Tác dụng tiêu trừ của gan đối với hoóc môn sinh dục nữ tương đối yếu, hoóc môn sinh dục nữ này được bài tiết ra ít hơn (thông qua dịch mật), mà hàm lượng hoóc môn sinh dục nữ trong máu lại tương đối cao. Hoóc môn sinh dục nam trong cơ thể lại có xu thế giảm đi, có lẽ là do tinh hoàn co lại và chức năng bài tiết giảm, hoặc hoóc môn adrenocortical được bài tiết thất thường gây nên. Khi hàm lượng hoóc môn sinh dục nam tương đối thấp, xuất hiện sự thiếu cân bằng về tỉ lệ của hoóc môn sinh dục nam và hoóc môn sinh dục nữ có thể gây nên suy giảm ham muốn tình dục và liệt dương.
Các triệu chứng xơ gan xuất hiện như: ham muốn tình dục giảm, tinh hoàn co lại, lông nách rụng, mụn màng nhện, nắm tay hồng đỏ, mao mạch giãn nở, nam giới phát triển tuyến vú… đều có liên quan đến sự rối loạn thay thế hoóc môn tình dục như hàm lượng hoóc môn sinh dục nam giảm, hàm lượng hoóc môn sinh dục tăng cao. Do đó ở người bệnh viêm gan mãn tính và xơ gan, triệu chứng: ham muốn tình dục sẽ giảm, liệt dương tương đối phổ biến.
Bệnh nhân viêm gan mãn tính, xơ gan do ảnh hưởng của bệnh, thường ham muốn tình dục tương đối lạnh nhạt, lúc này bạn tình của người bệnh phải hết sức thông cảm, không nên gắng gượng tích cực phối hợp điều trị và phục hồi sức khỏe. Sau khi bệnh được khống chế, hoóc môn trong cơ thể sẽ được điều chỉnh và phục hồi bình thường, sinh hoạt tình dục cũng có thể dần dần được như ý.
Phụ nữ trẻ dương tính với kháng nguyên bề mặt viêm gan loại B, kháng nguyên viêm gan B, tốt nhất nên điều trị trước hôn nhân, để giảm tính lây nhiễm trong máu, tránh rắc rối cho cuộc sống và việc sinh nở sau này.