ĐIỀU TRỊ XUẤT TINH SỚM KHÔNG DÙNG THUỐC

(Trích sách Nam Khoa Cho Mọi Người)

TS BS Nguyễn Thành Như

Để điều trị xuất tinh sớm thứ phát, người ta phải truy tìm căn nguyên gây ra nó (ví dụ: bệnh nhân bị xuất tinh sớm do rối loạn cương thì chữa rối loạn cương, xuất tinh sớm do viêm tuyến tiền liệt, cường giáp… thì chữa viêm tuyến tiền liệt, cường giáp…). Khi nguyên nhân được chữa xong, hiện tượng “đầu hàng sớm” cũng biến mất. Phần dưới đây là nói về chữa xuất tinh sớm nguyên phát.

Từ lâu, các thầy thuốc đã quan tâm đến phương pháp làm sao cho thời gian “lên đỉnh” của các quý ông được chậm lại, kéo dài thời gian “leo núi”. Một số kỹ thuật kiềm chế ban đầu được tung hô nhưng dần dần thực tế cho thấy chúng vừa khó thực hiện, vừa chẳng hiệu quả bao nhiêu.

Mang nhiều bao cao su.

Ai đã từng mang bao cao su để ngừa thai, ngừa bệnh cũng đều biết bao làm cảm giác giảm đi ít nhiều. Vì vậy nếu mang 2-3 lớp bao cao su, sự nhạy cảm của dương vật chắc chắn sẽ còn giảm nữa, giúp kéo dài thời gian “lên đỉnh”. Cái bất tiện của biện pháp này thì quá rõ, “tròng” 2-3 lớp “áo” không phải là việc dễ chịu. Ngoài ra, có những người (cả nam lẫn nữ) lại không thích sử dụng bao cao su khi “quan hệ”.

Thủ dâm trước khi giao hợp khoảng 30 phút, nhờ đó khi giao hợp, thời gian xuất tinh sẽ dài hơn. Hoặc cũng có thể giao hợp 2-3 lần liên tiếp, lần sau sẽ khó xuất tinh hơn lần trước. Tuy nhiên, biện pháp này chỉ có thể thực hiện ở người trẻ, khi thời gian “nghỉ” giữa “hai hiệp” chỉ khoảng 5-10 phút, chứ khó áp dụng đối với người lớn tuổi, vì tuổi càng cao thì thời gian “giải lao” càng dài, có khi kéo dài cả …tháng!!!

Phân tán tư tưởng khi đang giao hợp bằng cách đếm trong đầu 1, 2, 3, 4, 5… hay vừa quan hệ vừa xem …tivi. Tuy nhiên, trong thực tế, đây cũng là một biện pháp khó khả thi. Đó là chưa kể tới chuyện mấy bà vợ chẳng cảm thấy vui vẻ gì nếu ông chồng mắt thì xem đá banh trên tivi, chân tay lại làm chuyện khác.

Tập luyện kiềm chế xuất tinh:

Kỹ thuật “bóp” qui đầu (squeeze technique) do Semans, một nhà tình dục học (1956) đề xuất và được phát triển bởi hai vợ chồng – chuyên gia tình dục học Mỹ Masters và Johnson (1970). Kỹ thuật này gồm 4 bước:

Bước 1. Hai vợ chồng quan hệ tình dục như mọi lần, cho tới khi người chồng thấy sắp xuất tinh thì ngưng.

Bước 2. Người vợ bóp vừa phải dương vật ngay chỗ dây thắng trong vài giây, không quá đau để ông xã ngất xỉu, mà chỉ đủ để ông xã “hạ nhiệt”, cảm giác xuất tinh trôi qua.

Bước 3. Sau đó, người vợ buông tay, chờ khoảng 30 giây thì hai vợ chồng lại quan hệ tiếp. Ban đầu dương vật hơi mềm một tí, nhưng sau vài lần kích thích nó sẽ căng cứng lên lại.

Bước 4. Khi ông chồng cảm thấy sắp “ra” thì lại nhờ vợ bóp qui đầu tiếp.

Hai vợ chồng cứ lặp đi lặp lại càng được nhiều lần càng tốt, sẽ tới lúc người chồng biết được cảm giác kiềm chế xuất tinh, và sự kiềm chế này trở thành một phản xạ.

Theo báo cáo của Masters và Johnson, sau vài tháng tập luyện, 60%-95% trường hợp cảm thấy hài lòng với kết quả của mình.

Kỹ thuật khởi động – ngưng (stop-start technique) do Helen Kaplan, một nhà tình dục học nữ đề xuất (rất nhiều nhà tình dục học là nữ!?!?!). Kỹ thuật này được thực hiện bằng cách người vợ dùng tay kích thích dương vật của ông chồng. Khi người chồng sắp xuất tinh thì người vợ ngưng kích thích. Một khi người chồng thấy cảm giác “sôi sùng sục” qua đi rồi thì ông lại nói vợ “động thủ” tiếp. Sau 3 lần kích thích rồi ngưng, lần thứ tư phải để cho ông chồng xả stress, cho xuất tinh. Cứ mỗi tuần ba lần luyện công như vậy, cho tới khi “võ công” của người chồng thâm hậu, đủ sức kiểm soát sự xuất tinh thì hai vợ chồng chuyển qua giao hợp với vợ nằm trên, chồng nằm im bên dưới. Lúc chồng sắp “ra” thì hai vợ chồng kéo ra nghỉ. Rồi lại tiếp tục. “Luyện” ba lần thì cho xả một lần, tới khi người chồng “luyện” được thì chuyển qua giai đoạn cũng vợ trên – chồng dưới, nhưng chồng được phép cử động. Tiến hành tương tự như các giai đoạn trên. Khi người chồng đạt được sự kiềm chế thì chuyển qua giao hợp với tư thế hai bên cùng nằm nghiêng. Giai đoạn sau cùng là trở lại tư thế cổ điển, chồng trên – vợ dưới. Kaplan cho rằng phương pháp này của bà thành công tới 70-80% trường hợp.

Đáng tiếc, các nghiên cứu sau này cho thấy lúc mới tập có vẻ như tỉ lệ thành công khá cao nhưng khi ngưng tập một thời gian thì đâu lại hoàn đó. Công sức tu luyện rất nhiều mà thành quả lâu dài lại không bao nhiêu.

Bài trướcBệnh thoát vị đĩa đệm cột sống
Bài tiếp theoBệnh Gan nhiễm mỡ

BÌNH LUẬN

Nhập nội dung bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.