MA HOÀNG

(EPHEDRA SINICA STAPF)

MA HOÀNG
MA HOÀNG

Đọc thêm các tên khác:

Chích ma hoàng Ty tướng        Long căn

Cẩu cốt Trung ương tiêt thồ     Xích căn

Trung hoàng tiết thổ

Đậu nỉ tháo

Tính vị:

Khí ôn, vị cam khổ, không độc.

Công hiệu:

Dùng Ma hoàng phải bỏ gốc và đốt nó đi, vì Ma hoàng là vị thuốc phát hãn, không bỏ gốc hay đốt đi thì nó lại chỉ mồ hôi, sác thuốc có Ma hoàng nên sắc Ma hoàng riêng nó sôi có bọt lấy đũa gạt hết bọt đi, vì uống phải bọt nó khiến cho người ta buồn bã.
Chú trị vì bị cảm khí lạnh, vít các lỗ chân lông không ra được mồ hôi, thành ra chứng nhức đầu nóng rét đau mình, uống nó ra mồ hôi rất mạnh, sau khi uống nó phải kiêng gió một ngày.
Bởi vì sức sống con người ta nhờ ở hai lá phổi liên hệ với lớp da ngoài là những bộ phận tiết khí độc và hơi nước xấu ra ngoài, gặp khi bị bệnh bí tắc phải dừng lại, không thông thì khí độc và hơi nước ấy bốc cả lên, nên phổi bị nhửng khí ấy bốc lên nhiều quá, chứa chất mãi thành ra khó thở, thì phải ho hen, bứt dứt, cho nên phải dùng Ma hoàng để phát mồ hôi ra, tống những khí độc ấy ra hết, bấy giờ phổi mới dề chịu mà khỏi được ho.
Xét ra Ma hoàng chẳng những trị được các khí độc ở phổi, mà lại trị được ở đầu, ở bụng, và các khớp xương.
Nói tóm lại Ma hoàng tính nóng, hay phát hãn, về những chứng bị khí lạnh rất hay.
Nhưng những người cám nóng hoặc ho hen khó thờ, chỉ vi nóng phổi quá mà cũng dùng Ma hoàng phát hân, đến nỗi mồ hôi ra quá, không thể chưa được thì rất nguy, nên chi khi dùng phái là người biết sử dụng nó, biết bệnh cỡ đáng phải dùng và phải cẩn thận lắm mới được.

MA HOÀNG
MA HOÀNG

Cách chế:

Dùng vào thuốc phát hãn, phải bỏ đốt và gốc nó đi, đun sói ba sấp gạt bọt nó đi, nếu mồ hôi nhiều quá, muốn cầm lại, thi lại chỉ dùng nguyên gốc nó thôi.
Hậu phác làm sứ nó, tính nó ghét tân di thạch vi.
Ma hoàng là vị thuốc phát hãn tẩu tán đã đành rồi, nhưng ông Chu Đan Khê van thường dùng sâm tốt để làm tá sứ cho nó, trị được nhửng chứng biển thật, mà không ra được mồ hôi, cho uống một nước đã thấy hiệu thi thôi ngay, không nên uống nhiều, khiến cho người ra mồ hôi hư hao, hoặc đến nỗi đổ máu cam, hoặc vong dương mà chết.
Nhất là những người thương phong đã ra mồ hôi rồi, cùng những chứng âm hư hay là chứng thương thực cấm ngặt chớ dùng.

Theo:”Dược tính chỉ nam.”

 

 

 

 

Bài trướcMóng Chân Lừa
Bài tiếp theoMA HOÀNG CĂN

BÌNH LUẬN

Nhập nội dung bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.